Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

NHỚ MỘT DÒNG SÔNG...

Có hai dòng sông quê
Chảy hoài trong nỗi nhớ
Dòng sông của quê anh
Mềm như là dải lụa
Chảy giữa hai bờ lúa
Xanh mượt mà nương dâu
Bây giờ người đã về đâu
Sông còn ở lại một màu khói sương?
Dòng sông của quê em
Nước trong vắt êm đềm
Sau những ngày mưa lũ
Mây đã thôi vần vụ
Bồng bềnh nơi đáy sông..
Em cất bước theo chồng
Phiêu bạt miền đất lạ.
Những đêm hè khô khát,
Lại mơ về dòng sông…
Nỗi nhớ cháy trong lòng
Có ai mà đong được?
Chiều nao ngắt chiếc lá
Thả lên trời
gió bay…

8 nhận xét:

NGƯỜI THỔI TÙ VÀ TRÊN CAO NGUYÊN nói...

Kỷ niệm của bạn đẹp lắm. Hãy giữ lấy để có thêm sức mạnh làm hành trang đi tiếp trên con đường đời!

Song Nguyên nói...

Bài thơ này, anh H.N đã đọc và khen, từ đó em mới dám gửi bài tới Tạp Chí của mình cũng như các báo khác.Em chưa kịp nói điều đó thì anh ấy đã đi xa...
Cám ơn anh đã động viên nhé.
Chúc anh tối ấm áp!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Bài thơ thật dịu dàng và tha thiết . Vui nhé NL à

Song Nguyên nói...

Cám ơn Hạt Cát đã đền thăm và chia sẻ cùng NL nhé. Chúc bạn ngày mới ấm áp!

TẠP CHÍ CHƯ YANG SIN nói...

Ở biên giới tây Nam cũng có một dòng sông và nới ấy ông đồn trưởng cũng chèo thuyên "đưa người ta sang sông", có phải vậy không chủ nhà nhỉ!

Song Nguyên nói...

Văn nghệ ơi! Bài thơ này ra đời từ năm 2008 rồi. Nl nghĩ dòng sông này ko phải dòng sông có ông đồn trưởng ấy đâu. Bạn nói vui quá.Cám ơn VĂN NGHỆ ĐĂK LAK nhé.

Song Nguyên nói...

Theo NL nhớ thì là suối Đak đam chứ nhỉ?

Unknown nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

Năm tháng qua đi Xuân lại về và trả lại cho ta Trả lại cho em những nguyên sơ trong trẻo Những giản đơn:"Đời quý nhất chân tình&quo...