Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Năm tháng qua đi Xuân lại về và trả lại cho ta Trả lại cho em những nguyên sơ trong trẻo Những giản đơn:"Đời quý nhất chân tình...
-
Một mình giữa chốn nhân gian Một mình chèo chống, nhọc nhằn sớm hôm Nào đâu ngày tháng âm thầm Mặc mưa rả rích, gió gầm Cũng qua...
-
Sang sông cất tiếng gọi đò Mà sao không thấy có ai đưa đò Bâng khuâng ai có biết cho ...
5 nhận xét:
Thơ em mỗi ngày một hay hơn nhưng hình như nỗi buồn lại sâu nặng thêm thì phải!
Vậy ư , anh? Có khi nào vì do càng ngày em càng thấy cái BẾN của mình càng xa nên như vậy ko?. Cả ngày nay em bận quá, giờ mới vào mạng chút thôi.Chúc anh ngủ ngon!
Nhà giáo cuối năm bận quá nhỉ!
Cũng tạm thôi, Văn Nghệ ơi, tại vì lo vào điểm trong sổ, và học bạ cho học trò, lại thêm việc nhà có chút xáo động nên thấy vậy thôi. Cám ơn Văn Nghệ đã đến thăm NL nhé.
Đăng nhận xét